*** CHỮ NHÂNĐứng ở góc độ của người luyện võ , là những người mà mỗi khi tung xuất quyền cước đối với người khác thì phải lưu tâm chữ NHÂN lên hàng đầu, để cân nhắc bản thân mình và tránh gây tổn thương thiệt hại cho người khác, mà còn nâng người khác lên để được tốt đẹp như mình - không làm đau đớn thương tổn người khác đã đành, phải cư xử trên cơ sở tình yêu thương (thương người như thể thương thân) đó là nhân ái - mang đến niềm vui cho người, đó là “Nhân từ” - mà nếu có phải “động chân, động tay” thì nguyên tắc “hạ thủ lưu tình” (xuống tay còn giữ lại chút tình) đó chính là “Nhân hậu” và để tôn vinh sự nghiệp Võ của đời mình - người luyện Võ nâng “NHÂN” lên hàng “Đạo” hay còn gọi là “NHÂN ĐẠO”.
*** CHỮ NHẪN:
Nhẫn có nhiều nghĩa nhưng ở đây có nghĩa là nhịn, theo cách viết chữ Hán, chữ nhẫn gồm một chữ “đao” nằm trên chữ “tâm”.
Nhẫn không phải là chịu thua, không phải là trốn chạy. Nhẫn là một tinh thần tích cực, một ý chí tự chủ vượt lên đưa đến sự tỉnh thức, giác ngộ. Người giác ngộ là người can đảm, thiện chí để chuyển hóa cuộc đời.
Võ thuật có câu: “Khắc kỷ nhường nhân phi ngã nhược; Toàn tâm thủ đạo nhậm tha cường”. Có nghĩa là: Nghiêm khắc với chính mình, nhường nhịn tha nhân không phải là mình mềm yếu; (mà) dốc lòng giữ đạo (đạo lý làm người) mới thật là người có sức mạnh hơn người. Trong chương trình huấn luyện của các trường võ quan trên thế giới cũng dạy cho người lãnh đạo, chỉ huy chữ nhẫn qua phương pháp huấn nhục để trưởng thành, để tự chủ, tự thắng. Huấn nhục là cách dạy cho con người biết chấp nhận sư ngang trái mà (biết) nhịn, để bảo toàn sinh mạng cho binh sĩ, cho thuộc cấp và cho chính bản thân mình rồi tùy cơ ứng biến đến thành công.
Không chỉ trong võ thuật, mà đời sống văn hóa giáo dục cũng hướng đến một xã hội văn minh, tiến bộ, con người biết nhường nhịn lẫn nhau để cùng chung sống. “Một câu nhịn chín câu lành”. Những câu thơ đem viết thành nghệ thuật thư pháp về chữ nhẫn phổ biến rộng rãi: “Nhẫn nhất thời phong bình lãng tĩnh; Thoái nhất bộ hải khoát thiên không” (Nhịn một chút gió yên sóng lặng; Lùi một bước biển rộng trời cao). Hoặc như: “Nhẫn đắc nhất thời chi khí; Miễn đắc bách nhật chi ưu”. (Nhịn được cơn giận một lúc; Tránh được mối lo trăm ngày).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét