VÕ TRUYỀN THỐNG # VÕ HIỆN ĐẠI >< TÍNH THỰC CHIẾN ?!

 Nhiều môn võ và các hệ phái được thành lập với hiệu quả chiến đấu cao mà giới chuyên môn thường định nghĩa bằng cụm từ "tính thực chiến". Mặc dù ở thời hiện đại, một số môn võ đã chuyển toàn bộ hoặc một phần sang xu hướng thể thao, không ít môn phái, hệ phái cũng theo đó tàn lụi hoặc giảm hiệu quả chiến đấu thì vẫn còn một số môn võ và môn phái kiên định theo đường lối chú trọng tính thực chiến để giữ gìn những tinh hoa võ học như thuở ban đầu lúc nó được sinh ra.


Bối cảnh chung về võ thuật ở Việt Nam không phải là ngoại lệ. Bên cạnh nhiều môn phái theo xu hướng chung đã chuyển dần nội dung tập luyện sang loại hình võ thể thao, cũng có những môn phái giữ được hiệu quả thực chiến dù ở các mức độ khác nhau. Họ  chấp nhận không tham gia các giải đấu đồng nghĩa với mất đi cơ hội dương danh tên tuổi, bù lại các môn sinh của họ được rèn luyện hệ thống hoàn chỉnh về quyền thuật, binh khí "như nguyên bản" và chỉ có thế thì những tuyệt chiêu như "không đỡ không lui", "đánh trong lúc bị đánh; ra tay bằng những đòn trên búa, dưới đe" cũng như các combo thế (miếng) độc hiểm khác mà chỉ có trên Võ đời (không có trên võ đài).

Ở nhiều diễn đàn, nhóm hẹp chuyên bàn về võ thuật, người ta khuyên nhau tránh xa những trận chiến ngoài đường và nếu như không thể tránh khỏi cuộc xung đột thì việc đối đáp hòa nhã nhằm giảm cơn nóng giận của đối phương luôn là phương án được những người học võ lựa chọn trước tiên. Các trận đấu võ của những cá nhân theo kiểu "long hổ tranh hùng" hay Lục Vân Tiên ra tay trấn áp đám người bất lương giờ đây hầu như chỉ còn được thấy trên phim ảnh.

Dù vậy điều không thể phủ nhận là sức ảnh hưởng của võ thuật theo kiểu truyền thống trên toàn thế giới chứ không riêng gì Việt Nam đã giảm đi nhiều so với hàng chục, hàng trăm năm trước, phần vì bối cảnh xã hội ngày nay làm thay đổi văn hóa ứng xử, phần vì các điều luật cùng hành lang pháp lý chặt chẽ hơn đã hạn chế hành vi tự phát khi giải quyết các xung đột trong cuộc sống.

Tóm lại : Chuyển võ thuật đi theo xu hướng biểu diễn và tổ chức các giải đấu cũng là một biện pháp nhằm kéo dài sức sống cho lĩnh vực đặc thù này, song để võ thuật không dần mai một thì cách làm đúng đắn nhất vẫn là truyền bá cho các thế hệ võ sinh những tinh túy của môn võ ấy như khi nó ra đời và được kiểm nghiệm hiệu quả trong nhiều năm con người chiến đấu để sinh tồn với thiên nhiên và đứng được bên cạnh nhau sống một cuộc sống hòa bình.


Những người học võ thực chiến có thể suốt cuộc đời sẽ chẳng phải dùng đến võ thuật để chứng minh hiệu quả, đơn giản là vì nó đã được chứng minh rồi, nhưng sẽ lại truyền cho thế hệ kế tiếp nguyên vẹn những gì mà họ học được từ thế hệ đi trước. Võ thuật, xét cho đến cùng, là một phần của văn hóa trong đời sống con người chứ chẳng đơn giản là chuyện so găng nói chuyện được thua.

Không có nhận xét nào: